본문 바로가기

카테고리 없음

Thanh xuân có anh là điều em hối hận nhất

"Em đã từng rất mến yêu một người,cũng muốn người ấy cuối cùng là của mình, không thanh cao thơ ngây như ngày còn đi học chỉ cần yêu là yêu thôi, người ấy dù mỗi ngày chỉ nhìn thấy thôi cũng sẽ thấy cuộc sống phủ đầy màu hồng và thật sự thấy hạnh phúc rất nhiều ,em và người ấy chắc nói được đôi ba câu cho đến khi tình yêu đó kết thúc, và ngay cả khi kết thúc rồi những nhớ nhung thương mến ấy vẫn ở trong tim như điểm hồng thêm đôi má cho những năm tháng dài sau đó. Khi đó em nhận ra rằng tình yêu dành cho anh không là gì cả, cũng không đáng cho những gì em đã từng chịu đựng và vượt qua. Tình yêu dành cho người ấy phai nhòa dần theo thời gian như một ký ức đẹp em còn muốn giữ lại, vậy mà tình yêu dành cho anh theo năm tháng sao không tan biến đi theo cơn gió, nó chỉ khiến em thêm những mệt mỏi và không bao giờ muốn giữ lại. Ngày xưa ấy em chỉ yêu anh và yêu thôi, cứ nghĩ rằng không còn gì phải hối tiếc khi em yêu anh trọn vẹn thanh xuân bằng tất cả trái tim em như vậy, nhưng bây giờ thật thấy hối tiếc vì thanh xuân đó có anh. Gặp anh có lẽ là điều em hối hận nhất giữa cuộc đời này."