❄️"Tiếng kính rơi loảng xoảng, cô gái trong chiếc váy ngắn trễ đôi vai trần cầm trên tay mảnh thủy tinh đang cứa đỏ những vết cắt, cậu bạn lao tới trấn an và giữ chặt hai cánh tay cho tới khi mảnh thủy tinh buông lơi, cô gái gục vào lòng khóc nức nở trong cái vỗ về an ủi dịu ngọt hơn cả nhân duyên diệu kỳ. Tình bạn ấy ,cả những tình yêu thầm lặng bên nhau cứ cố tình giả lơ không biết hay vì không muốn phá nát cái tình bạn ấy mà nghiễm nhiên im lặng đều đẹp như những bông hoa anh đào cùng nhau tô điểm cả một khoảng trời. Tôi cũng thấy thất vọng giống như Sejoo khi Sihyun đồng ý đóng "căn cứ bí mật" ấy một cách thờ ơ như thế chỉ vì Taehee.Có Taehee rồi, tình bạn kia ko là gì cả nữa, dù với Sooji mang đầy những vết nứt thì Sejoo có tội tình gì. Tình bạn ấy không quay trở lại được như cũ là bởi Sihyun chứ không phải do Sooji, thật lạ là tôi lại đồng cảm với những điều Sejoo nói và cả Sooji nữa, có lẽ chưa giây phút nào tôi thấy ghét Sooji vì những gì em ấy đã làm cả. Sooji không phải người xấu, có lẽ em ấy nghĩ cho người khác nhiều hơn là nghĩ cho bản thân mình để không đáng bị xem là người ích kỷ và căn nguyên của mọi việc. Trò chơi tình yêu đó, là do cả Sooji và Sihyun cùng bắt đầu không phải một mình Sooji, nếu không vì rơi vào lưới tình với Taehee thì trò chơi đó cũng sẽ kết thúc như bao lần Sihyun chia tay bạn gái và Sooji đi an ủi hộ vậy thôi. Thứ tình yêu mà tất cả rồi sẽ kết thúc sau khi lên giường, thứ tình yêu không thể tin tưởng được và thứ tình yêu khiến bạn bè trở nên khó xử, có lẽ đó là lí do vì sao Sooji nói với Sejoo rằng cậu biết mà. Trò chơi tình yêu đó ,là do Sihyun không giữ lời hứa, cũng không chịu làm rõ ràng mối quan hệ đó với Taehee và Sooji như Sejoo đã khuyên. Vì Sihyun đã từng muốn kết hôn với Sooji nên những gì Sooji hy vọng không phải sự ảo tưởng viễn vông, cũng không hẳn vì "tức giận và không hài lòng vì Sihyun thích Taehee" mà trở nên như vậy,chỉ là Sooji không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa cũng như cái cách Sihyun thay đổi vì một ai đó khác. Sihyun luôn trách Sooji hết lần này đến lần khác ,nhưng có lẽ chưa một lần nghĩ cho Sooji, em ấy luôn nghĩ cho cậu ấy, ngay cả khi cái cách cậu ấy không thích mẹ mình, em ấy vẫn ráng giữ cho Sihyun căn nhà chứa bao kỷ niệm với mẹ, dù mẹ mình là người thiệt thòi vì lỡ rơi vào lưới tình với một người phụ bạc, em ấy vẫn cố gắng vì một Sihuyn sẽ buồn trong mối quan hệ không nên có kia, vẫn lo lắng thật nhiều dưới cơn mưa ấy vì sợ một ai đó cô đơn mất. Là vì yêu Sihyun nhưng cứ bỏ lỡ,tình bạn ấy có đáng phải kết thúc như Sihyun muốn hay không, có những chuyện không biết sớm thì cũng biết muộn , ai nói ra có thật sự quan trọng đến như vậy không. Nhìn Sooji tuyệt vọng như thế,cũng có lúc tôi mong em ấy cứ nằm lấy tay Sejoo thôi không được sao. Tình yêu của Sejoo cũng giống như ý nghĩ những bông hoa tím hồng của riêng Sooji đó, lặng lẽ đứng bên dõi theo và luôn bên cạnh lúc hai người bạn cần đến,bao nhiêu hy sinh cho đủ. Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều về hai chữ nhân duyên, thật không biết là có hay không có, cũng đã có lúc mong người ấy nhớ thương mình một lần như mẹ Taehee thôi chắc cũng thấy hạnh phúc lắm. Nhưng bây giờ lại thấy những câu nói mẹ Taehee dành cho ba Sihyun khi gặp lại thật ích kỷ làm sao. Hai người đó đều đáng trách vì không ai thật sự "quan tâm những người thân quen kề bên" cả. Tôi cũng không thích một tình yêu mù quáng như mẹ Sooji, cô ấy biết tất cả nhưng vẫn chấp nhận, thật đáng thương và cũng có chút đáng trách nữa. Tình yêu đôi khi không phải là tất cả như chúng ta vẫn thường nghĩ."❄️❄️
The great seducer (M 200422)

❄️"Hôm nay tôi lại rơi nước mắt vì Sooji và Sejoo, không biết có phải tôi trở nên máu lạnh và ác quá không mà tôi chỉ thấy hai người đó đáng thương, càng xem đến cuối cùng tôi lại càng ghét Sihyun và Taehui. Tôi không phải là không hiểu được những gì Taehui và Sihyun đã trải qua, cũng không phải là do quá thiên vị Gayoung vì yêu thích em ấy quá, chỉ là tôi thấy Sihyun thật ích kỷ và Taehui có chút giả tạo. Đến cuối phim cũng chỉ có Sihyun và Taehui bên nhau, tình bạn tuyệt vời ấy mãi mãi là hồi ức, vì mọi thứ kết thúc ở đó nên tôi cũng tự hỏi rằng liệu tôi sẽ có lại thiện cảm với Sihyun nếu biên kịch cho các em ấy đoàn tụ chứ, nhưng vì như thế nên tôi lại càng mong Sooji và Sejoo hạnh phúc, người bạn như Sihyun coi như hạt cát giữa biển khơi vậy, đã có lúc lấp lánh cùng con sóng dưới bầu trời xanh toả nắng vàng ấy, cũng có lúc khiến đôi chân ta bỏng rát. Chỉ vậy thôi. Tôi chưa bao giờ thích cái cách người khác cứ lập lờ gây hy vọng cho mình, tất nhiên đùa giỡn với tình cảm người khác thì thật tệ thế nào. Nhưng cái cách mọi người,trừ Sejoo , đều nói trách Sooji rằng tất cả mọi chuyện xảy ra đều là lỗi của Sooji hết thì tự dưng tôi lại thấy thương em ấy vô cùng. Taehui từng nói rằng em ấy không sao nữa rồi, cũng không quan tâm ai là người gây tai nạn cho mình, có lẽ chỉ vì yêu Sihuyn. Nhưng khi em ấy và Sooji trò chuyện trên sân thượng, tôi thấy em ấy cũng đâu khác nào Sooji đâu nhỉ. Không biết có phải vì là phim không nên các nhân vật như Taehui thường được mọi người thông cảm hết mọi điều, Taehui cũng đã từng ngăn Sihyun sau cái tiếng đạp thắng gấp ở bãi xe ấy vì nhận ra được sự kinh ngạc ấy nơi Sooji, vậy mà... Nguyền rủa ai đó không hạnh phúc đôi khi còn tệ hơn ý nghĩ của người khác. Có lẽ mọi người thích Taehui và Sihyun lắm, nhưng ngoài tình bạn tuyệt diệu lúc đầu thì tôi chưa thấy Sihyun nghĩ cho Sooji một giây phút nào cả. Mọi người trách Sooji vì kế hoạch của em ấy, nhưng có mấy ai cũng thấy Sihyun là người có lỗi. Sihyun ích kỷ lắm, tôi đã những tưởng khi em ấy nghe đoạn hội thoại ấy thì cũng sẽ thấy tội cho mẹ Sooji hay Sooji một chút, nhưng ngoài trách cứ cô Miri và dành những lời nói đau lòng hơn cho Sooji vì mẹ mình và vì bản thân mình thì chẳng còn gì nữa. Tôi biết mẹ Sooji thật không đúng khi nói dối Sihyun, nhưng tai nạn ấy thì có lẽ đúng là do hoàn cảnh đã khiến cô ấy quên mất Taehui rồi. Vì những điều mẹ Sooji làm vì giúp đỡ JK , dù Sihyun không quan tâm hay giả vờ không biết, thì những lời lẽ của bà nội thật quá đáng lắm, nhưng Sihyun dường như còn chẳng mảy may để tâm rằng mình đã nghe qua điều ấy. Tôi cũng đã chỉ cần, cậu ấy thấy tội nghiệp cho cô ấy thôi.... Vì Sihyun có Taehui rồi nên tình bạn đó không là gì cả, vì ghét Sooji bởi những điều em ấy nói với Taehee, mà khi Sejoo đến cầu xin, cậu ấy còn chẳng muốn giữ tình bạn ấy với cả Sejoo. Có lẽ mọi người sẽ nói rằng tôi sai rồi, Sihyun cậu ấy vẫn chạy đến căn cứ bí mật khi Kiyoung gọi điện, nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì cả, vì cậu ấy cũng từng gây sự với Kiyoung nên tôi cũng không tin cậu ấy nữa. Tình bạn ấy, nó đặc biệt hơn cả tri kỷ và cả tình đầu của Sihyun ở đó, nhưng cậu ấy vẫn lạnh lùng nói câu kết thúc với Sooji không chỉ một lần, tôi chưa thấy Sooji làm gì quá đáng với Taehui cả, những điều em ấy nói đều là sự thật, vậy mà tình bạn ấy kết thúc thật nhẹ nhàng. Tình bạn đó kết thúc bởi Sihyun , không phải do Sooji. Sooji ,khi em ấy cố thừa nhận những việc Sejoo làm do mình yêu cầu, để rồi nhận lại câu kết thúc và đừng bao giờ gặp lại nữa, nếu có lỡ gặp nhau thì cũng coi như người dưng, nước mắt tôi không ngừng rơi và cũng muốn chết lặng theo đứa con gái ngồi im bên cạnh giường ấy. Hình ảnh em ấy hoảng sợ bên kia đầu dây khi gọi cho Sejoo, hình ảnh em ấy gục đầu không sức sống bên vô lăng, hình ảnh em ấy buồn bã quay lưng sau khi thấy Sihyun và Taehui phía xa xa nơi sân trường, hình ảnh em ấy kìm nén mọi nỗi đau vào tim mình mà chẳng oán trách mẹ nửa lời vì những gì đã xảy ra cho Taehui, hình ảnh em ấy bật khóc nhìn Sihyun trên giường bệnh,khuôn mặt em ấy thất thểu buồn bã trên từng bậc thang nơi sân trường, khuôn mặt em ấy van xin Taehui dừng lại nơi sân thượng nhưng không được,hình ảnh em ấy cô đơn bên con phố thân thương của Sejoo, hình ảnh em ấy cứ dốc thuốc ra tay mà uống cạn, hình ảnh em ấy lơ mơ ảo giác về những bông hoa Sihyun dành tặng mình và bàn tay lại nhuốm màu máu hồng như ngày nào em đã từng trong vòng ôm Sihyun. Có lẽ Sejoo rời đi bỏ lại Sooji vì nghĩ tình yêu đơn phương ấy kết thúc thật rồi, như cái cách tưởng rằng Sooji kết thúc cuộc sống này vì Sihyun vậy. Tình bạn tuyệt diệu ấy, đến cuối cùng vẫn chỉ Sooji và Sejoo cùng thổi nến vì Sihyun, với Sihyun không là gì cả, có Taehui là có cả thế giới, nhưng cuộc đời thật... không như vậy. Đôi vòng tay ấm áp sau những ngày xa cách ấy, Sooji à , Sejoo à, hãy hạnh phúc nhé."❄️❄️
The great seducer (M 200426)
