본문 바로가기

카테고리 없음

Nhân duyên hoa anh đào

"Tôi không thích hoa hồng tím,có lẽ tôi yêu hoa hồng vàng hơn, tôi chỉ yêu hoa hồng tím vì nó biểu hiện cho tình yêu của Masumi dành riêng Machi trong suốt cả thời thanh xuân ấy. Và vì Masumi chọn Shiori cũng như phải chịu trách nhiệm bên cô ấy, nên Shiori đã cắt tan nát hàng ngàn cánh hoa hồng tím nơi căn phòng mình. Ngày xưa tôi cũng rất yêu Masumi, một nửa tâm hồn kia như là định mệnh...như chạm vào nửa kia nơi con suối nhỏ ở thung lũng hoa anh đào đỏ. Nhưng bây giờ tôi không biết mình có yêu Masumi nhiều như đã từng không, vì có lẽ tình yêu đó nơi anh ấy không đủ lớn nên những cánh anh đào kia đã rơi xuống ngay khi bước ra khỏi thung lũng ấy, hay nó thật sự như truyền thuyết ,tình yêu của hoa anh đào chỉ có thể tồn tại nơi thung lũng ấy. Tôi vẫn nhớ như in ánh mắt sắc lạnh vô thần của anh ấy mỗi khi phải giấu tình yêu dành cho Machi vào tim, như một sự chịu đựng lớn lao không thể tả trước mọi người, vẫn nhớ như in ánh mắt ấy cùng câu đáp trả cho lời lẩm bẩm của Koji bên bờ sông "hai nửa tâm hồn kia như là định mệnh... nếu gặp được thì sẽ như thế nào nhỉ", "Là sẽ nhận ra mình đã từng cô đơn nhiều biết nhường nào". Tôi không hiểu, là vì tình yêu đó trong tim mỗi người đều lớn quá nên tác giả dừng lại không viết tiếp hay như thế để nó đủ ở lại trong tim mỗi độc giả, nhưng nó thật khiến trái tim chúng ta mang theo những day dứt. Hạnh phúc cuối dành cho Machi ấy nên là cậu bạn giấu đi mặt dây chuyền đôi mang hình chú cá heo ấy phía sau vòng cổ áo, hay là người đã lén lút ôm cô bé vào lòng nơi thung lũng hoa anh đào kia. Nếu là ngày xưa ấy sẽ thật khó để lựa chọn, nhưng bây giờ có lẽ cái kết ấy như thế là được rồi. Hình ảnh nước mắt rơi, ly rượu vang trên tay cô bé chầm chậm tuột khỏi và rơi trong vô định trước lễ đính hôn của người tặng hoa hồng tím Masumi có lẽ là một hình ảnh không đẹp nhưng cũng không quá vô nghĩa. Cô giáo Tsuki từng nói rằng, hai nửa tâm hồn kia như là định mệnh,nếu tin thì sẽ có,nếu không tin thì nó cũng không xuất hiện. Nhân duyên , tôi cũng không thực sự hiểu được như thế nào mới là nhân duyên. Tôi đã từng gặp lại người ấy ở nơi tôi đến để gặp một tình yêu khác, không phải một lần mà những hai ba lần, người tôi cần gặp lại lỡ mất vài nhịp thời gian, người tôi không cần gặp thì ngồi đó ngay trước mắt mà chẳng thể quay lưng bước đi.... Có những con đường chỉ hơn cây số, vì để tránh đi một người đã rẽ phải rồi lại quay đầu rẽ trái, tôi cứ thế lăn những vòng xe về phía ngược lại, nhưng ở ngã tư giao nhau nơi cuối con đường ấy, tôi thấy người ấy ngay trước mặt giữa dòng người hối hả của thành phố.... Là nhân duyên lạ kỳ hay là người không duyên đối diện bất tương phùng...."
Từ "Thanh Xuân Màu Nắng" - T.L

Thật kỳ lạ, khi tôi nhận ra những tình tiết ấy cũng tựa như tình yêu tôi dành cho người ấy. Nơi con sông quê ấy, trái tim tôi đã rung rinh vì ai đó cứ thản nhiên nằm tựa đầu lên gối và ngước nhìn như cái cách hai tâm hồn bỗng nhận ra nhau giữa muôn vạn người. Người ấy cũng đã từng lén lút ôm lấy tôi nơi cao nguyên đêm lặng lẽ ấy, chỉ khác là nụ hôn đó người ấy đã phân vân thật lâu khi đưa tay ra như muốn giữ lấy nhưng rồi lại làm như không có gì. Người ấy cũng đã chọn con nhỏ đó vì trách nhiệm như Masumi chọn Shiori vậy. Nước mắt tôi cũng đã rơi thật nhiều ngày tôi nhận được tin sốc ấy, cũng như ngày cưới của người ấy nơi ngã tư đường Hữu nghị ấy. Và có lẽ thật khác rằng, tôi không chắc người ấy đã từng yêu tôi đủ nửa giây trong cuộc đời thật chưa vì tình yêu ấy không đủ lớn như tình yêu của Masumi vậy.
T.L 20.12.13